Đề ra chiến lược để khởi đầu
Việc
tích hợp rủi ro và quản lý hiệu quả hoạt động diễn ra ở giai đoạn đề
ra chiến lược. Trước tiên, Ban giám đốc phải nhất trí hoàn toàn về các
mục tiêu kinh doanh đã xác định rõ, cho dù là mục tiêu chiến lược, tài
chính hay hoạt động. Khi đã cùng nhau xác định mục tiêu, họ có thể nhận
diện rủi ro chính yếu, có thể là cơ hội cho họ theo đuổi mục tiêu hoặc
ngăn cản họ đạt được mục tiêu đó.
Tuy
nhiên, ở nhiều công ty, loại kế hoạch có đầy đủ thông tin về rủi ro
này thường bị vứt xó ngay khi chu trình hoạch định kết thúc.
Mỗi
ngành đều phải đối mặt với các động lực, thách thức và các rủi ro
riêng biệt. Một số rủi ro mà các công ty phải đối mặt bao gồm: rủi ro
chiến lược (như cạnh tranh gay gắt và tốc độ cải tiến); rủi ro hoạt
động (như gián đoạn nguồn cung cấp và trộm cắp tài sản sở hữu trí tuệ);
và rủi ro tài chính (như giá cả hàng hóa leo thang và nợ lương hưu
chồng chất).
Điều
quan trọng là phải vạch rõ nguồn phát sinh rủi ro chủ yếu của doanh
nghiệp theo mức độ ảnh hưởng tiềm tàng đối với hiệu quả hoạt động lẫn
xu hướng phát triển của các rủi ro này. Đây là bước đầu để xác lập quan
điểm chiến lược bền vững.
Với
quan điểm đó, ban lãnh đạo có thể quản lý hiệu quả hơn các rủi ro gây
trở ngại và các cơ hội thúc đẩy hiệu quả hoạt động kinh doanh. Họ cũng
có thể phân bổ nguồn lực và phân công trách nhiệm trong trường hợp cần
thiết, nhằm ngăn chặn sự tiêu giảm giá trị và nâng cao hiệu quả tài
chính lẫn hiệu quả hoạt động. Đồng thời, quan điểm về rủi ro và hiệu quả
hoạt động này tạo sự minh bạch trong báo cáo rủi ro cho các bên liên
quan.
Quan điểm này cho các nhà phân tích và thị trường nói chung thấy một bức tranh toàn diện hơn về môi trường
rủi
ro của công ty. Khi thị trường có thể hiểu và đánh giá cao khả năng
quản lý hiệu quả hoạt động của công ty dựa trên năng lực quản lý rủi ro
của họ, họ sẽ hưởng lợi rất lớn từ việc này.
Các số đo kinh doanh
Trong
số các số đo tài chính được đề cập ở trên, bao gồm sự bất ổn về lợi
nhuận, sự tối ưu hóa vốn, tỷ lệ an toàn vốn tối thiểu, một vài số đo bổ
sung được đưa vào quá trình lập chiến lược và ra quyết định. Hai câu
hỏi sau đây - và các chỉ số đo lường gắn liền với hai câu trả lời cho
hai câu hỏi này - có thể là đặc trưng nổi bật cho phương pháp quản lý
rủi ro và quản lý hiệu quả hoạt động tích hợp.
Hai
câu hỏi là: Doanh nghiệp thật sự có gì để mất? Và bảng cân đối kế toán
của doanh nghiệp có thể chịu đựng cú sốc lớn như thế nào?
Trong
ngành viễn thông, các công ty viễn thông chú ý sát sao đến thước đo về
chăm sóc khách hàng, như sự hài lòng, cách giữ chân và sự trung thành
của khách hàng. Nguyên nhân là vì các thước đo này dự đoán tỷ lệ khách
rời bỏ (để đến với các đối thủ cạnh tranh), đây là một chỉ báo rủi ro
chủ yếu. Nếu chăm sóc khách hàng kém, tỷ lệ khách hàng rời bỏ sẽ cao.
Các
dữ liệu bên ngoài cũng góp phần hình thành thước đo có đủ thông tin về
rủi ro. Ví dụ, tỷ lệ thất nghiệp là chỉ báo hàng đầu của tỷ lệ khách
hàng rời bỏ ước tính trong cơ sở khách hàng của một công ty viễn thông.
Trong
việc xác lập một quan điểm tích hợp về rủi ro và hiệu quả hoạt động,
mọi công ty sẽ phát triển bộ công cụ tùy biến của chính mình về các chỉ
số hiệu quả hoạt động có đầy đủ thông tin về rủi ro. Nhưng, cho dù có
bất kỳ thước đo nào mà một công ty xác định là có đầy đủ thông tin nhất
và có cơ sở nhất, thì dữ liệu nền tảng của các thước đo đó phải nhất
quán trên toàn doanh nghiệp để làm cơ sở cho phương pháp quản lý rủi ro
và hiệu quả hoạt động tích hợp.
Biến dữ liệu “tạp nham” thành thông tin có ý nghĩa
Đối
với nhiều công ty, thông tin cần thiết để kết nối dữ liệu rủi ro và
hiệu quả hoạt động và sắp xếp thông tin đó vào hoạt động hoạch định
chiến lược và ra quyết định thì đã có sẵn. Nhưng thông tin đó thường bị
chôn vùi trong các kho chứa dữ liệu và không được đồng bộ hóa.
Khi
thông tin nhất quán và có thể truy cập được trên toàn doanh nghiệp,
ban lãnh đạo có thể truy cập kho kiến thức tích hợp tốt về các lĩnh vực
mục tiêu là rủi ro và cơ hội cải thiện hoạt động.
Khi nói về quản lý rủi ro và hiệu quả hoạt động, các công ty dường như có quan điểm trái ngược về giám sát.
Trong
một số lĩnh vực, như dịch vụ tài chính và năng lượng, các giám đốc
quản lý rủi ro thường chịu trách nhiệm quản lý và giảm nhẹ tác động của
rủi ro. Nhưng ở nhiều ngành khác, trách nhiệm quản lý rủi ro thuộc về
giám đốc tài chính và giám đốc điều hành hoạt động cung cấp thông tin
đầu vào.
Phương
pháp quản lý rủi ro tập quyền từ trên xuống có thể có hiệu quả đối với
một số công ty. Như các sự kiện gần đây cho thấy, cơ cấu trách nhiệm
giải trình tích hợp với các cơ chế ưu đãi ở mọi cấp bậc trong doanh
nghiệp tỏ ra phù hợp hơn trong quản lý rủi ro. Trong thế giới kinh doanh
càng ngày càng liên thông, cơ cấu đó cũng giúp quản lý hiệu quả hoạt
động tốt hơn.
Dĩ
nhiên, từ ban giám đốc đến nhân viên, việc khuyến khích tạo lập văn
hóa quản lý hiệu quả hoạt động dựa trên cơ sở rủi ro thường đòi hỏi
phải có đãi ngộ xứng đáng về vật chất để nâng cao tinh thần trách
nhiệm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét